Diễn đàn Giáo Phận Vinh
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Tại Phi trường Tân Sơn Nhất

Go down

Tại Phi trường Tân Sơn Nhất  Empty Tại Phi trường Tân Sơn Nhất

Bài gửi by Maria Hường Nhu Sun Oct 27, 2013 8:20 pm

THỨ BẢY TUẦN THÁNH

(Vọng Phục Sinh)

Lc. 24,1-12

Gp. Vĩnh Long


Anh chị em thân mến.
Có lần tôi đến phi trường Tân Sơn Nhất, tiển đưa một người bạn, tôi nhìn thấy cảnh kẻ đón người đưa nhộn nhịp. Tôi chú ý đến những người đang chờ đợi, vẻ mặt của họ để lộ niềm vui mừng, khi thấy người thân của mình xuất hiện. Số người đi đón rất đông, họ chờ đợi, họ vui mừng.

Tôi chợt suy nghĩ: không phải đến giờ phút nầy họ mới vui mừng, nhưng họ đã có được niêm vui từ nhiều ngày trước, mặc dù chỉ nghe báo tin. Nhưng họ đã hoàn toàn tin tưởng và chuẩn bị mọi việc cho chu đáo để có thể ra đi, bỏ lại tất cả những gì của riêng mình, bỏ lại tất cả những gì mà thường ngày họ gặp phải. Chính vì họ biết từ bỏ, biết ra đi, họ mới có được niềm vui. Nhưng niềm vui của họ kéo dài được bao lâu, không ai biết được. Niềm vui có giúp ích gì cho đời sống của họ hay không? Cũng không ai biết được. Vậy mà họ cứ phải từ bỏ, phải ra đi và tìm gặp để tận hưởng niềm vui.

Các môn đệ và những phụ nữ trong bài phúc âm mà chúng ta vừa nghe, đang mang tâm trạng chờ đợi và hy vọng. Họ cũng ra đi, họ cũng tìm, còn hy vọng thì không được bao nhiêu. Nhưng họ không phải thất vọng. Niềm vui của họ đã vượt quá những gì họ mong đợi. Những phụ nữ ra đi hăng hái hơn nên họ đã tìm thấy được dấu chứng mạnh mẽ hơn. Phêrô chỉ nhận ra được dấu chứng xứng với sự chuẩn bị của ông. Những môn đệ khác thì lo âu sợ sệt nên không dám từ bỏ, không dám ra đi, nên các ông không nhận được gì. Các ông lo sợ mình sẽ bị mất mát, cho dù các ông không có gì để mất. Lo sợ liên lụy bản thân, cho dù bản thân chẵng ra gì. Chính vì những lo sợ như thế, đã làm cho các ông không thể nhấc nổi bước chân của mình để ra đi, nên các ông vẫn tiếp tục sống trong sự lo sợ, các ông sẽ không có được niềm vui của người dám từ bỏ và ra đi.

Những môn đệ, những phụ nữ của ngày hôm nay, họ bước đi rất nhiều, đi tìm rất nhiều, họ cũng dám từ bỏ, nhưng họ đã gặp được gì? Họ bước đi vào nơi những người chết để tìm sự sống.


Chúng ta là những con người của thời đại, là những phụ nữ, những môn đệ của Chúa Giêsu. Chúng ta đang ngồi yên bất động trong sự sợ hãi, hay chúng ta đang nhấc từng bước chân của mình trên đường mà không biết đi đâu. " Sao các người đi tìm người sống ở giữa kẻ chế". Chúng ta có nhận được lời báo tin, chúng ta có nhớ lại những Lời mà Người đã chỉ dạy, để bước đi với tất cả niềm tin của mình. Mỗi người trong chúng ta hãy nhìn vào đời sống đã qua, nhìn vào những việc mình đã làm để xem mình đang ở trong tình trạng nào.

Nhiều lần chúng ta sợ liên lụy bản thân, sợ cho đến đỗi không dám cho người khác biết mình là người Công Giáo. Chúng ta sợ mình sẽ mất đi chỗ đứng trong xã hội. Cũng có những lúc, chúng sợ làm phiền lòng người khác, sẽ ảnh hưởng đến đời sống yên ổn của chính mình, để rồi không dám nói lên sự thật, trái lại còn đồng lõa bênh vực cho sự dối trá. Đó là những lúc chúng ta ngồi yên bất động trong ngôi nhà con người hay hư nát nầy, để bảo vệ những lợi lộc chóng qua vì chúng ta sợ mất nó, nên không bao giờ chúng ta tìm được niềm vui thật sự, niềm vui mới , niềm vui Phục Sinh.

Nhiều lần chúng ta cũng dám từ bỏ để ra đi. Nhưng tìm mãi mà không thấy gì, tìm mãi mà không gặp được niềm vui thật sự. Vì chúng ta chỉ biết tìm chính mình, chúng ta không biết lắng nghe những lời chỉ dạy, chúng ta đi tìm sự sống nơi những người chết, thì làm sao có thể đạt được niềm vui của sự sống lại. Đó là những lúc chúng ta sống dường như có vẻ đạo đức, nhưng chúng ta đòi hỏi mọi người phải tôn trọng chúng ta vì vẻ đạo đức này, để rồi chúng ta đòi những đặc quyền cho bản thân, nếu không được, chúng ta buồn sầu khó chịu và có những thái độ mà không ai chấp nhận được. Nếu chúng ta từ bỏ thật sự để bước đi tìm sự sống đích thực, thì sẽ thấy được những dấu hiệu, những lời chỉ bảo, nếu chúng ta biết lắng nghe, nếu chúng ta can đảm sống theo những gì đã lắng nghe. Đó là chúng ta đang tìm được sự sống mới và đang tận hưởng niềm vui.

Chúng ta cùng nhau cầu xin Chúa cho chúng ta can đảm từ bỏ đi những gì của con người cũ, để xứng đáng bước vào sự sống mới mà Chúa Kitô Phục Sinh mang lại cho chúng ta.

Maria Hường Nhu

Tổng số bài gửi : 6
Join date : 27/10/2013

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết